Giỏ hàng rỗng
Mỗi khi không thể bước đi, không thể trèo, không thể giong buồm rời xa thế giới (nơi chúng ta đang sống), dường như tôi đã học được cách tự phong kín mình.
Xem thêm
Xem thêm
Mỗi khi không thể bước đi, không thể trèo, không thể giong buồm rời xa thế giới (nơi chúng ta đang sống), dường như tôi đã học được cách tự phong kín mình.
Chỉ đến lúc hiểu ra rằng tôi cần sự thinh lặng như là một nhu cầu thuộc bản năng, tôi mới có thể bắt đầu cuộc tìm kiếm thinh lặng – và ở chốn ấy, sâu bên dưới cái chối tai của tiếng ồn, của những nghĩ suy, âm nhạc và máy móc, iPhone và máy cào tuyết, thinh lặng ngụ ở chốn ấy đợi chờ tôi.
Mời bạn đón đọc.
Hãy Đăng ký